“Cứu… cứu tớ với!”
Cạch!
Tô Thư Uyển nghe rõ âm thanh của chiếc điện thoại rơi xuống đất, đoán được Lâm Túc Kỳ hình như đã xảy ra chuyện. Bất giác, cô nhìn vào trong một hẻm tối, phát hiện ra bóng dáng quen thuộc.
Là Lâm Túc Kỳ! Cô ấy đang bị hai người đàn ông lạ mặt vây lấy.
“Các người làm gì thế?”
Nơi này vắng vẻ, xung quanh không có ai, Tô Thư Uyển vội chạy đến chỗ ba người họ. Lâm Túc Kỳ nhìn thấy cô như thấy tia hi vọng, nhưng miệng đã bị một tên bịt chặt, chỉ có thể dùng ánh mắt biểu hiện sự bất lực của mình.
“Túc Kỳ…”
“Cô em quen nó sao?” Một người trong số họ lên tiếng.
Tô Thư Uyển nhìn sang bên phải, phát hiện một chiếc xe ô tô cũ kỹ đang đậu gần đó. Cô đoán hai kẻ kia đang bị bắt cóc Lâm Túc Kỳ, trông thấy vẻ bặm trợn của chúng, cô có chút lo ngại.
Bước chân hơi chùng xuống, nhưng chẳng thể thắng được nghĩa khí trong người Tô Thư Uyển. Cô nắm chặt tay, hùng hổ nói:
“Thả bạn của tôi ra!”
Hai kẻ kia đảo mắt nhìn nhau, sau đó cùng nhìn Tô Thư Uyển bằng vẻ mặt thèm thuồng. Bọn chúng liếm môi, cảm thấy cô chính là con mồi béo bở được dâng lên tận miệng.
“Muốn bọn anh thả nó sao?”
Người đàn ông to béo, xăm trổ kín hai cánh tay nắm lấy tóc của Lâm Túc Kỳ, tên còn lại kéo bóp cằm cô ấy, đưa bàn tay múp míp của mình vỗ mạnh vào gò má gầy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476437/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.