Vương Gia Vỹ lái xe suốt ba mươi phút đồng hồ để đến sân bay đón Hàn Chiêu Dao.
Cũng đã mấy năm không gặp, hắn không chắc mình sẽ nhận ra cô ấy.
Lúc nhỏ hai người khá thân thiết, sau này cũng vẫn thường xuyên trao đổi qua lại. Có điều trước nay Vương Gia Vỹ chỉ xem Hàn Chiêu Dao như em gái, tuyệt đối không để xen lẫn bất cứ tình cảm nào khác.
Hôm nay Hàn Lĩnh có một ca mổ gấp, vì thế không thể đến sân bay đón Hàn Chiêu Dao. Ở sân bay ngoài Vương Gia Vỹ thì còn có Hàn lão gia và Hàn phu nhân cũng đến đón con gái.
“Gia Vỹ, cháu đến đón Chiêu Dao sao? Cháu bận rộn như vậy còn dành thời gian quan tâm con bé, Chiêu Dao nhà bác thật có phước mà.”
“Bác gái đừng nói thế, cháu xem Chiêu Dao không khác gì em gái trong gia đình. Em ấy về nước, cháu ra đón cũng là chuyện thường tình.” Vương Gia Vỹ ôn tồn đáp, khéo léo đưa ra nhận định của mình với Hàn Chiêu Dao.
Ba người đợi trong sảnh chờ của sân bay, chẳng mấy chốc loa phát thanh đã thông báo chuyến chở Hàn Chiêu Dao đã đáp cánh. Đợi chờ một lúc, đến khi người con gái với nước da trắng ngần, ăn mặc sang trọng kéo theo một chiếc va ly xuất hiện, ông bà Hàn mới chạy đến, ôm chầm lấy con gái.
“Ba, mẹ…”
Hàn phu nhân xúc động đến bật khóc, sau bao ngày xa cách đã được gặp lại con gái. Dù cho bà vẫn hay bay sang Thụy Sĩ thăm cô ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476436/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.