Hai ngày sau đó, công việc của Vương Gia Vỹ ở dưới thành phố Đông An vô cùng suôn sẻ. Việc khảo sát diễn ra thuận lợi, điều khoản giữa các bên liên quan cũng đàm phán xong hết, chỉ chờ đến ngày dự án bước vào giai đoạn thi công đúng như kế hoạch.
 
Lúc nào Vương Gia Vỹ cũng bám lấy Tô Thư Uyển, chỉ cần là lúc không có ai để ý, hắn liền thể hiện tình cảm với cô. Khi thì nắm tay, khi thì ôm hôn thắm thiết.
 
“Gia Vỹ, mau buông em ra.”
 
“Ở đây không có ai cả. Bé ngoan, để anh hôn một cái.”
 
Tô Thư Uyển bị người đàn ông kia ép vào bức tường phía sau lưng. Bàn tay to lớn của hắn bao trọn lấy khuôn mặt cô, môi chạm môi điên cuồng gặm mút.
 
“Ưm…”
 
Sức lực nhỏ bé không thể chống đỡ, Tô Thư Uyển chỉ có thể mặc kệ cho Vương Gia Vỹ làm càng. Hắn hôn cô một hồi lâu, mới lưu luyến nhả cánh môi mềm mại ra, sau đó kéo Tô Thư Uyển ngồi xuống ghế.
 
Tiến đến chiếc vali đặt cạnh đầu giường, Vương Gia Vỹ lấy ra một chiếc hộp màu đỏ. Bên trong chiếc hộp là sợi dây chuyền mà hắn đã đặt riêng cho Tô Thư Uyển.
 
“Cái này tặng em.”
 
Tô Thư Uyển ngắm nghía sợi dây chuyền bạch kim sáng lấp lánh, nhìn kỹ mặt dây chuyền có khắc chữ cái đầu trong tên của hai người. Cô biết đây là hàng thiết kế độc quyền, cho nên giá trị của nó vốn không hề nhỏ chút nào.
 
“Quý giá như vậy em không thể nhận được.”
 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476416/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.