Không khó để Tô Trác nhận ra người đàn ông đang bảo vệ cho Tô Thư Uyển là Vương Gia Vỹ. Ông ta thấy hơi lo sợ, tim đập nhanh hơn mức bình thường nhưng ngoài mặt vẫn cứng miệng đáp trả.
“Đây là chuyện riêng của nhà họ Tô, cậu đừng nên xen vào thì tốt hơn.”
Trước đây đúng là Tô Trác nợ tiền của Vương gia, nhưng ông ta đã cho Tô Thư Uyển đến dinh thự làm người hầu cho nhà họ. Nợ nần chấm dứt, Tô Trác cũng không cần quá nể nang Vương Gia Vỹ nữa.
“Ông nói… chuyện riêng của nhà họ Tô?” Hắn nhếch môi cười lạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt Tô Trác.
Ông ta nhíu mày hỏi lại:
“Cậu cười cái gì?”
“Tôi cười ông ngu xuẩn, nói không biết nghĩ trước nghĩ sau. Ông già, để tôi nhắc cho ông nhớ… hiện tại, Tô Thư Uyển là người nhà họ Vương, không phải họ Tô các người.”
Hắn dừng lại, trừng mắt cảnh cáo từng người một, rồi lớn tiếng nhắc nhở:
“Nếu sau này còn dám động vào cô ấy, đừng trách trên dưới Tô gia đều bị tôi san bằng!”
Lời này khiến Tô Trác kinh hồn bạt vía. Lý Mộc Hương nhìn ra sự đáng sợ của Vương Gia Vỹ, liền kéo tay chồng mình, tránh để ông ta nói thêm câu nào mà chọc giận hắn.
Tô Thư Uyển không thích cãi cọ qua lại, càng không muốn Vương Gia Vỹ dính dáng vào chuyện riêng của mình. Cô kéo tay áo hắn, líu ríu cất lời:
“Chúng ta rời khỏi đây đi!”
Nếu Tô Thư Uyển đã nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476397/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.