Lời của Mạc Thiên vừa cất lên đã khiến cho toàn thể sinh viên đang có mặt ở canteen trường phải im lặng. Tô Thư Uyển biết người đàn ông này đang muốn bảo vệ mình, nhưng anh ta cũng đâu thể nhận cô là bạn gái được? Tô Thư Uyển bối rối lại càng thêm bối rối, lúc này chỉ có thể gỡ nhẹ cánh tay Mạc Thiên ra, lùi về phía sau một bước.
Bỗng một người đàn ông bước ra từ trong đám đông, đi về phía Mạc Thiên và Tô Thư Uyển. Sắc mặt hắn đen kịt, chẳng cần ngó ngàng đến ai mà định kéo cô ra khỏi đó ngay lập tức.
“Thiếu gia, anh muốn làm gì?”
“Cậu muốn đưa em ấy đi đâu?” Mạc Thiên chen ngang vào giữa Vương Gia Vỹ và Tô Thư Uyển.
Lập tức, gương mặt người đàn ông kia càng thêm sa sầm. Hắn hít sâu một hơi, cố nén giận dữ mà nhả ra từng chữ cảnh cáo:
“Tránh ra.”
Mạc Thiên vẫn cố chấp đứng yên tại chỗ, như muốn thách thức sự kiên nhẫn của Vương Gia Vỹ. Hắn trừng mắt nhìn anh, tức giận đến nổi từng đường gân xanh hằn sâu trên trán.
Ngữ điệu của hắn giữ nguyên không đổi:
“Nếu không muốn Tô Thư Uyển gặp thêm phiền phức thì để cô ấy đi theo tôi. Còn cậu, cút về nhà trước đi.”
Trước mặt nhiều sinh viên trường, Mạc Thiên quả thật không muốn Tô Thư Uyển rước thêm phiền phức. Nếu anh ta và Vương Gia Vỹ ở đây gây gỗ, thì người chịu thiệt thòi chỉ vẫn chỉ là cô gái kia mà thôi.
Mạc Thiên đứng tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476389/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.