Vương Gia Vỹ gấp gáp kéo Tô Thư Uyển trở về dinh thự chỉ để hỏi câu này. Lẽ nào lúc ở trong canteen trường, hắn đã nghe thấy hết lời Mạc Thiên nói?
Nhưng có một điều Tô Thư Uyển không hiểu, là cho dù cô với anh ta có quan hệ gì, thì cũng đâu liên quan đến Vương Gia Vỹ?
Chẳng cần biết lý do đằng sau là gì, nhưng hiện tại, Tô Thư Uyển không muốn nói về vấn đề đó nữa. Cô nghiêng đầu sang một bên né tránh, thì ngay lập tức bị hắn dùng tay bóp lấy cằm, ép cho nhìn thẳng vào mặt mình.
Chỉ một bàn tay còn lại của Vương Gia Vỹ cũng đủ sức giữ lấy hai cổ tay thanh mảnh của cô. Tô Thư Uyển nhíu mày khó chịu, tức thì bị chủ nhân của ánh mắt u ám kia làm cho rùng mình.
“Nói đi, đừng khiến tôi phải nổi điên lên.”
“Tôi với Mạc Thiên chẳng có quan hệ gì cả, chứ đừng nói gì là bạn gái.” Tô Thư Uyển bất đắc dĩ trả lời.
“Vậy sao?” Vương Gia Vỹ cúi thấp mặt xuống.
Khoảng cách giữa hai gương mặt rất gần, Tô Thư Uyển hơi ngẩng đầu lên, bị chèn ép mà thở mạnh thành tiếng. Bầu ngực cô phập phồng, ở trong tư thế hiện tại, thi thoảng sẽ cọ sát vào cổ áo sơ mi của Vương Gia Vỹ.
“Chính là như vậy!”
“Nói dối! Tô Thư Uyển, em thậm chí chưa từng gọi tên tôi nhưng lại nhớ rõ tên hắn ta đến vậy.” Vương Gia Vỹ buông cằm cô ra, bàn tay cuộn tròn thành nắm đấm, vùi sâu xuống phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476390/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.