Nụ hôn bỏng rát mang theo hơi rượu cay nồng, phủ chặt lên hai cánh môi mỏng của Tô Thư Uyển. Lồng ngực cô hẫng mất một nhịp, bàn tay quơ loạn muốn đẩy người đàn ông đang đè sát lên thân thể mình.
“Thiếu gia… đừng!”
Vương Gia Vỹ hoàn toàn không để tâm đến, cơ thể hắn rạo rực chỉ muốn tìm một nơi giải tỏa. Cánh tay săn chắc vòng ra đằng sau, ghì chặt lấy bả vai mảnh khảnh. Đôi môi cô gái kia mềm đến mức làm hắn say đắm, đầu lưỡi nhanh nhẹn tách khoang miệng nhỏ, chui luồn vào bên trong, cuốn chặt lấy chiếc lưỡi của Tô Thư Uyển, dây dưa chơi đùa.
“Ưm… ư...”
Bàn tay to lớn nắm chặt lấy một bên đùi trắng nõn, không ngừng xoa bóp. Tô Thư Uyển bị cơ thể kia đè nặng đến bức bách. Cô chống cự, năm đầu ngón tay nhỏ chật vật bám trên cổ tay Vương Gia Vỹ, cố gắng đẩy hắn ra nhưng chỉ thu về sự bất lực.
“Tô Thư Uyển, tôi sắp chịu không nổi nữa. Giúp tôi đi!”
Ánh mắt hắn đục ngầu, hơi thở nóng rực. Hắn dùng chút ý chí cuối cùng của mình thỏa hiệp với Tô Thư Uyển. Mà cô cũng nhận ra sự bất thường của hắn, giống như kẻ điên mất hết lý trí, Vương Gia Vỹ đã không thể kiểm soát được hành vi của mình nữa rồi.
Lẽ nào do men rượu sao?
“Không! Thiếu gia, làm ơn…”
“Một đêm thôi, tôi trả lại cô hai năm tự do!” Hắn thở hắt một hơi, giọng nói mang theo hơi rượu tỏa ra uy quyền.
Tô Thư Uyển hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476379/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.