Người đàn ông chưa dạo đầu mà đã đẩy cái thứ to đen đó vào, trong lời nói còn không ngừng trách móc:
" Cố tình xem thường lời nói của ta, ngươi quả thực gan rất lớn".
Chẳng biết từ khi nào mà trên người cô ngay cả một mảnh vải cũng không còn, từng đường cong tuyệt dịu nhanh chóng lộ ra.
Lúc nãy Ba Lạc Bá Tư ở trong phòng đợi mãi mà chẳng thấy cô, tâm trạng liền trở nên bực dọc. Hắn đang nghĩ cô đang làm gì mà ngay cả lời hắn nói cũng nghe không lọt tai, lòng kiêu ngạo của người đàn ông khá cao, cho nên hắn cứ ngồi trên giường mà đợi, muốn xem thử khi nào thì cô mới đến.
Ừ thì... đợi được năm phút liền không nhịn được mà đạp cửa đi ra ngoài, hắn không nói gì mà lên thẳng gác mái, liền nhìn thấy cô nằm ngủ ngon lành.
Dù hắn biết phần lớn là do bản thân hắn để cho cô làm việc quá nhiều cho nên Lưu Ly mới mệt mỏi mà ngủ quên, nhưng cái lòng tự tôn của quý tộc lại thôi thúc hắn không được mềm lòng.
Cô gái nhỏ bị làm từ phía sau lưng, cảm nhận rõ sự khác biệt của cái vật đang đẩy vào điên cuồng kia, Lưu Ly như sắp ngất đến nơi dù cô vừa mới tỉnh giấc. Con hải sâm to lớn kia cường ngạnh tiến vào rồi lại được hắn rút ra phân nửa sau đó lại dập hết vào bên trong, quá trình cứ diễn ra và chưa có dấu hiệu dừng lại.
Cô nằm trên giường, rùng mình, không thể nào chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2966244/chuong-40.html