Ba Lạc Bá Tư đã sai người nấu một chén canh gà hầm, bỏ thêm thảo dược, và dưới sự tư vấn của Hải Quỳ, hắn cho thêm một ít thuốc an thần, có lẽ vì thế mà cô gái nhỏ mới có cảm giác buồn ngủ.
Những ngày tiếp theo, cô được ăn uống khá đầy đủ, cơ thể dần khoẻ hơn.
Sau khi có thể bước chân được xuống giường, việc đầu tiên cô làm chính là về gác mái để ngủ.
Ngài công tước vào trong phòng không nhìn thấy người đâu, trên trán nổi gân xanh, hắn lệnh cho phụ tá của mình phải đi tìm cô.
Lưu Ly ở trong phòng cuộn người ngồi ở trong góc, hành động có chút kỳ quái. Khi Hào Kiện tới để gọi, cô vẫn cứ ở lỳ trong đó không chịu ra.
Tưởng cô chống đối, phụ tá liền khuyên bảo:
" Đừng có lấy trứng chọi đá, chẳng có tác dụng đâu".
"..........".
" Tôi đi trước, sau khi nghĩ thông thì đến phòng ngài công tước đi".
Cô gái nhỏ mếu máo, dường như cô thực sự không muốn đến gặp hắn.
Sau một hồi tranh đấu, cô choàng miếng vải quanh người rồi ra khỏi phòng.
Hào Kiện đứng ở trước cửa phòng của hắn, nhìn thấy cô liền thở phào, nếu cô không đến thì hắn sẽ điên lên. Mấy tháng trước lúc ngài công tước nổi điên thì trong dinh thự đã khiêng ra vài thi thể, cảnh tượng vô cùng doạ người, vậy nên anh không mong điều tương tự sẽ diễn ra tiếp tục.
Mở cửa, cô đi vào trong. Người đàn ông ngồi ở trên giường, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2966234/chuong-45.html