Cô gái nhỏ có chút giật mình trước hành động của hắn nhưng cũng không bài xích, chỉ hơi xấu hổ cúi đầu, má hồng ửng đó, người đàn ông xoa xoa đầu cô, giọng nói trầm vốn lạnh lùng không có lấy một tia cảm xúc mà nay lại lộ rõ sự cưng chiều:
" Ta đưa em đi dạo".
" Ừ".
Cô gái nhỏ có thể thoát ra khỏi tình huống ngại ngùng này đương nhiên là nhanh chóng đồng ý. Ba Lạc Bá Tư không nói nhiều nhanh chóng bế cô lên, Lưu Ly có hơi giật mình vòng tay ôm lấy vai hắn, trên gương mặt ngài công tước lúc này lộ ra chút vui vẻ.
Hắn đứng lên, bế cô gái trong lòng rồi đi ra khỏi phòng, ngoài hành lang Hào Kiện đang đứng đó, cô khép nép rụt người vào vai người đang bế mình. Đi qua đại sãnh lại càng nhiều người khiến cho cô không dám ngẩng mặt, Ba Lạc Bá Tư vỗ về tấm lưng nhỏ nhắn trấn an.
'' Đừng lo, họ là người hầu ở dinh thự''.
Tuy bảo cô đừng lo nhưng người đàn ông tiếp theo đó lại quét mắt trừng về những người hầu đang tò mò mà nhìn cô hại cho bọn họ bị doạ suýt thì thét lên một tiếng.
Hắn quét mắt nhìn về phía Hào Kiện đang đi phía sau lưng, lạnh giọng:
'' Chuyện ta dặn dò đã xong hết rồi chứ?''.
'' Vâng ạ''.
Ba Lạc Bá Tư Không nói gì nữa, sải bước đi ra ngoài vườn hoa. Không khí mát mẻ và dễ chịu khiến cho cô gái đang gục vào vai người đàn ông tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2966167/chuong-69.html