Tinh Nhi mỗi ngày đều bị giám sát bởi Vũ Phong, mọi việc cô bé làm đều được cậu thu vào mắt rồi đêm đêm báo lại cho mẹ.
Trẻ con mà, đối với cô bé thì hành động của cậu chẳng khác gì tay trong cả.
Hừ, tức ơi là tức.
Hôm nay trong lúc đi dạo loanh quanh trong dinh thự, bé tinh mắt phát hiện ra một cái lỗ chó, nếu như chui ra bên ngoài bằng cái lỗ này rồi trốn một hồi thì sao nhỉ?
Tên đáng ghét đó sẽ bị phạt vì không trông coi cô cẩn thẩn, chỉ cần trốn cho đến khi tên đó bị đuổi việc rồi về là được.
Tinh Nhi trong đầu hiện lên cảnh cậu bị đá ra khỏi cửa thì trong lòng vui sướng không thôi, liền xoay người về phía Vũ Phong rồi nhỏ giọng:
" E hèm, tôi khát nước rồi, anh vào nhà lấy cho tôi đi".
" Tôi không thể rời mắt khỏi tiểu thư được".
" Anh không nghe lời thì tôi mách cha đấy".
"...........".
Cậu bất lực nghe theo, thôi thì ở dinh thự này canh phòng rất nghiêm, dù tiểu thư có muốn trốn thì cũng sẽ nhanh chóng được tìm ra. Nhưng trong lòng vẫn có chút gì đó bận tâm, Vũ Phong xoay đầu nhìn liền thấy cô bé đang chui vào một cái lỗ, cậu chạy đến muốn giữ lại nhưng Tinh Nhi đã ở bên ngoài mất rồi.
Lỗ chó không quá lớn, vậy nên chỉ có cô bé chui qua được, Vũ Phong quỳ xuống nhìn thông qua bên ngoài chỉ thấy được đôi chân nhỏ nhắn, Tinh Nhi lúc này đắc ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2966023/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.