Tiểu thư nhỏ tắm xong nét mặt vô cùng giận dữ, mặc bộ váy xinh xắn, bé con đi ra ngoài cửa liền nhìn thấy mọit gương mặt điển trai thu hút đang thẳng người nghiêm túc làm nhiệm vụ.
Nhìn thấy bé, Vũ Phong cúi đầu hành lễ:
'' Tiểu thư''.
Tinh Nhi hậm hực giậm chân rồi chỉ tay vào mặt cậu, thét lớn:
'' Tôi sẽ bảo cha xa thải anh''.
Vũ Phong tay chắp sau lưng, nhìn cô bé phía đối diện rồi chậm rãi lên tiếng:
'' Tiểu thư, là sa thải chứ không phải xa thải''.
Càng nghe càng tức, bé xoay người muốn đi cáo trạng.
'' Sao cũng được, tôi sẽ nói cha đuổi anh đi''.
Vũ Phong vẫn bình thản như cũ, chẳng biết được cậu như thế là vì thờ ơ lãnh đạm, hay là cam chịu số phận.
Nhóc tỳ chỉ mới 8 tuổi hiện ngang đá cửa phòng làm việc ra, âm thanh lớn vang lên khắp nơi nhưng cửa thì không mở được vì đã bị khoá trái.
Ở bên trong căn phòng, giọng nói mang theo tức giận của người đàn ông vang to:
'' Ai!'',
'' Là connnnnnnnn'' - Tinh Nhi uất ức dồn nén đến tận bây giờ ngồi bệt xuống sàn rồi nức nở.
Vài phút sau, công tước mở cửa rồi vội vàng bế tâm can bảo bối từ dưới đất lên rồi dịu giọng:
'' Con gái ngoan, ai bắt nạt con?''.
Tiểu thư sục sùi ôm chằm lấy cha mình rồi nấc nghẹn:
'' Cha... có người... khi dễ con...''.
'' Ai dám to gan làm thế?!'' - Ba Lạc Bá Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2966024/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.