Tinh Nhi có Vũ Phong bên cạnh thì rất vui vẻ, cũng ít bám lấy cha hơn, không còn gây sự mỗi khi hắn làm việc, vậy nên công việc được giải quyết vô cùng nhanh chóng, nhưng điều này khiến cho Ba Lạc Bá Tư không hề vui, hắn chính là thích được con gái ở bên cạnh nhõng nhẽo, cái thằng nhóc đó từ đâu xuất hiện phá nát tình cảm cha con của hắn, cứ đà này thì con gái sẽ không đoái hoài gì đến người cha này nữa.
Không được, phải xử lý thôi, phải mau chóng khiến cho thằng nhóc này tự nghỉ việc.
Ngài công tước nằm ở trên đùi vợ bất mãn mà nói:
" Em xem, cứ thế này thì con gái sẽ không còn thương người cha này nữa, em phải giúp anh".
" Được được được, giúp anh" - Lưu Ly thở dài.
Sao càng lớn tuổi thì lai càng giống trẻ con thế này, còn đi ganh tị với một đứa nhóc.
Từ khi nhận được sự giúp đỡ của công tước, mẹ của cậu được đưa đến một nơi tốt hơn để dưỡng bệnh nhưng chẳng được bao lâu thì bà lại đồi về, việc này khiến cho Vũ Phong vô cùng phiền não.
Cha đối xử với mẹ rất tệ, khi nóng giận thì thường đánh bà, nhưng dù là thế bà vẫn không thể bỏ ông ta, tại sao phải làm khổ chính mình như thế?
Rồi chuyện gì đến cũng đến, mùa thu năm cậu 19 tuổi thì bà ấy mất, Vũ Phong kể từ đó đã trầm tính nay lại càng ít nói hơn, người thân duy nhất của cậu mất rồi, cậu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2966008/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.