Tưởng Lộ nghi hoặc nhìn anh.
Ngô Cảnh An cắn một ngụm bánh bao, nói mơ hồ, “Trời không tuyệt đường người, tìm không được việc làm, chúng ta liền tự mình mở cửa hàng, cậu chẳng phải vẫn định làm việc này sao, chẳng qua là sớm vài năm mà thôi.”
Tưởng Lộ trừng lớn mắt, “An Tử, cậu nói cái gì thế?”
Ngô Cảnh An bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt hắn, “Quán bánh bao sau này muốn mở lúc nào thì mở, trước tiên mở cửa hàng quần áo cho cậu đã, toàn bộ tự cậu thiết kế tự tay chế tác, dán nhãn tên Tưởng Lộ cậu, chúng ta bán những thứ độc nhất vô nhị.”
Tưởng Lộ không thể tin nhìn anh, “Cậu, cậu…”
Ngô Cảnh An nở một nụ cười tin tưởng mười phần, học theo hắn nói: “Thân mến, cậu phải gánh vác gia đình này đấy, về sau phải nhờ cậu nuôi tôi.”
Tim Tưởng Lộ bị người ta đụng mạnh vào một chút, đau đến mức hắn chảy nước mắt.
Cơm nước xong, Ngô Cảnh An buộc Tưởng Lộ tắm rửa một cái.
Tắm rửa xong thay quần áo làm xong tạo hình, Tưởng Lộ đẹp trai đến nỗi Ngô Cảnh An hung hăng cắn một ngụm lên mặt hắn.
Gặm xong liền hối hận, Ngô Cảnh An phun ra phì phì, “Rốt cuộc cậu đánh mấy tầng chất hóa học lên mặt vậy, cái vị này!!!”
Tưởng Lộ cười ôm thắt lưng anh, hôn anh một cái thật sâu, “Honey, tôi biết là cậu yêu tôi nhất mà, yên tâm, về sau chuyện nuôi gia đình để cho người đàn ông này đi làm, cậu chỉ cần yên ổn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166984/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.