Mọi người đều nói ý ở ngoài lời, một chút hi vọng trong lòng Ngô Cảnh An cuối cùng cũng tắt ngấm.
Đắc tội ai?
Một kẻ có tiền có thế, một lòng muốn đùa chết anh, làm sao sẽ để cho anh có đường rút lui.
Đi lại vô mục đích trên đường, trong lòng Ngô Cảnh An như có một tảng đá đè lên, nặng nề khó chịu.
Ủ rũ ngồi bên bồn hoa, anh không biết nên đối mặt với Tưởng Lộ đang tuyệt vọng như thế nào.
“Lão Ngô?”
Ngô Cảnh An ngẩng đầu, Hách Thời xuất hiện trước mắt.
“Anh ngồi đây làm gì? Xem con kiến chuyển nhà?” Hách Thời mới từ quán cà phê gần đó đi ra trùng hợp gặp được anh, cười trêu ghẹo.
Hách Thời, Hách Thời…
Ngô Cảnh An đột nhiên nghĩ tới trước kia trên bàn cơm có người đề cập đến hình như anh ta là luật sư.
Ngô Cảnh An khẩn trương nhìn anh ta, “Anh có rảnh không? Cho tôi chút thời gian.”
Trong quán cà phê, Ngô Cảnh An đem chuyện mở cửa hàng nói kỹ càng tỉ mỉ cho Hách Thời nghe.
Nghe xong, Hách Thời cười cười, “Việc này của cậu cũng không phải khó, mua bán không phá hỏng nguyên tắc thuê nhà, vẫn rất có hi vọng về mặt tiền cửa hàng.”
Nghe anh ta nói, trước mặt Ngô Cảnh An nhất thời sáng ngời, vừa định đặt câu hỏi thì Hách Thời đột nhiên ngắt lời, “Lão Ngô, nói thật với tôi, việc này của anh có liên quan đến Hứa Huy phải không?”
Ngô Cảnh An trầm xuống, biết không thể gạt được, gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166981/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.