Cố Thừa Trạch nhìn Dư Nguyệt ngủ say trên giường, anh lặng lẽ nhìn cô. Anh biết bình yên của hai người chỉ thật sự khi trở ngại xung quanh tan biến. Bởi trong thế giới của anh luôn đầy rẫy toan tính.
Anh nhẹ nhàng đắp chăn lại cho cô bước ra ngoài.
Cánh cửa thang máy mở ra.
Quản gia liền cung kính lên tiếng.
"'Cố gia! Bữa sáng đã chuẩn bị xong."
Quản gia khẽ nhìn lên chỉ thấy Cố gia còn phu nhân không có mặt. Nhưng cũng không dám hỏi.
Anh ngồi xuống ghế nhàn nhạt lên tiếng.
"Không vội."
"Vâng!"
Ông lui xuống.
Không bao lâu, bên ngoài tiếng chuông cửa vang lên.
Quản gia chạy ra ngoài, nhìn người xuất hiện có chút lúng túng. Ông khẽ nhìn vào trong.
Cố Mạc nhíu mày quát.
"Còn không mở cửa."
Sau một lúc, quản gia mới mở cánh cổng lớn để xe tiến vào. Dù sao đây cũng là ba của Cố gia, ông không thể nào làm lơ được.
Tuy nhiên, quản gia vẫn chạy vào.
"Cố gia! Ông chủ Cố đến."
Anh vẫn như vậy điềm nhiên xem trang kinh tế. Anh phất tay như đã biết bảo ông lui xuống.
Quản gia hiếu ý.
Cố Mạc bước vào còn có cả Cố Vĩnh Lân.
Cố Vĩnh Lân nhíu mày.
"Ba đến em chào hỏi một tiếng cũng không được à?"
Anh đẩy nhẹ gọng kính, nâng mắt. Vẫn vẻ điềm đạm khó gần ấy.
"Tự mình đến được hà tất gì làm người khác thêm khó chịu."
"Em..." Tuy nhiên, ông ta sẽ không dám nói thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3747456/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.