Tần Nam Thành và Lư Kiệt quả thật mặt dày đến mức không có từ nào để diễn tả được. Ngồi từ lúc trưa đến tận trời đã xuống núi.
Dư Nguyệt cũng không biết họ vẫn còn ở lại đây. Lúc đó hơi mệt nên cô đã đi ngủ. Vẫn như mọi khi, cô từ phòng ngủ bước ra. Nhẹ nhàng đi về phía anh. Hơi nhoài người hôn lên má anh.
Nhưng không ngờ anh quay lại, môi chạm môi.
"Anh cố ý."
Dư Nguyệt bĩu môi.
Cố Thừa Trạch nhún vai. Anh nắm lấy tay cô.
"Ngủ ngon không?"
"Ừm! Về nhà lúc nào cũng thoải mái nhất là..."
"Sao không nói tiếp."
Dư Nguyệt tỏ vẻ thần thần bí bí.
"Ghé tai qua em nói anh nghe."
Cố Thừa Trạch làm theo.
Một nụ hôn rất oách vang lên.
Cố Thừa Trạch cong môi.
"Suốt ngày chỉ biết lợi dụng anh."
Dư Nguyệt ngồi lên chân anh, tay vòng qua cổ.
"Ai biểu ông xã em đẹp trai như vậy. Nhìn một lần lại muốn một lần."
Cổ Thừa Trạch nhếch môi, nâng cằm cô lên.
"Nói lại xem."
Dư Nguyệt lúc này đầu bắt đầu nhảy số...
"A... Anh suy nghĩ đen tối."
Hai người vui vẻ nhưng ngược lại có hai cẩu độc thân đang được ăn cơm cún free toàn tập không trượt phát nào.
Dư Nguyệt vừa đứng lên thì ngơ ngác mắt chớp chớp.
"Ha... Bầu trời trong xanh mát mẻ thật.
||
Dư Nguyệt.
"Đúng, cậu nói rất đúng. Chúng ta đi ra ngoài ngắm bầu trời trong xanh đi. Tôi no quá rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3741236/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.