Bất ngờ, tài xế gục xuống.
Dư Nguyệt vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra.
Cố Thừa Trạch phản ứng rất nhanh. Đưa chiếc gậy đánh lái tránh được chiếc xe. Anh nhoài người về phía trước ngồi vào ghế lái.
"Em ngồi vững."
"Có chuyện gì vậy?"
"Đừng lo lắng. Tin anh"
Dư Nguyệt thật sự có chút sợ nhưng có anh ở đây.
Âm thanh của tiếng nổ lớn phía sau vang lên. Khi chiếc xe vừa rồi đâm vào lề đường. Sau một lúc thì phát nổ.
Cô có cảm giác sao giống mấy bộ phim sóng gió gia tộc gì đó.
Vừa ngồi vào ghế lái. Anh đã biết chiếc xe có vấn đề.
Thêm một chiếc khác từ một hướng khác xuất hiện.
Cố Thừa Trạch nhếch môi. Muốn chơi, tôi chiều. Riêng Dư Nguyệt là một ngoại lệ. Anh không hề muốn cô vướng vào nguy hiểm.
Sau kính chiếu hậu, anh nhìn thấy cánh tay đưa ra khỏi xe còn nòng súng với tầng số âm thanh phát ra rất nhỏ. Nếu là trên đường sẽ khó mà nghe thấy.
Anh đánh lái về phía tòa nhà trước mặt.
Khuất tầm nhìn, cánh tay cầm súng liền thu về.
"Chiếc xe biển số xxx... đã vào khu C. Toà nhà năm một ba."
[Tốt lắm! Đúng là trời cũng giúp chúng ta. Chắn ngay ở lối ra.]
"Vâng!"
Hóa ra không chỉ một chiếc xe đuổi theo phía sau mà là hai.
Chiếc còn lại vẫn chạy theo hướng mình nhìn thấy.
Cố Thừa Trạch nhìn thời gian.
Vòm trời nơi tòa nhà mở ra.
Ánh sáng từ tòa nhà SEE
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3680055/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.