Dư Nguyệt nhìn ngôi chùa cổ kính trước mặt có chút ngạc nhiên. Sao anh nói đến gặp mẹ giờ lại ở đây.
"Vào thôi!"
Dư Nguyệt bước theo sau anh.
Cô nhìn xung quanh, nơi này cũng không đông đúc như những ngôi chùa khác rất yên tĩnh. Hay là mẹ anh đang lễ Phật ở đây.
Bước vào sâu hơn.
Cô nhìn thấy họ gật đầu chào anh.
Hai người đi đến một nơi khá trang nghiêm.
Và khá nhiều bài vị.
Cô có chút sợ. Dù sao cô cũng từ ở Phương Nam nơi đó khá lạc hậu. Cô như vậy là đã thích nghi khá tốt rồi.
Anh đi đến một bài vị nhỏ có khắc một cái tên "Phó Nhạc Linh".
Anh thắp một nén hương.
"Hôm nay, con đưa một người đến đây thăm mẹ. Cô ấy tên Dư Nguyệt! Con và cô ấy đã kết hôn. Từ nay, mẹ có thể yên tâm rồi."
Dư Nguyệt như chết lặng. Hoá ra...
Anh nắm lấy tay cô.
"Mẹ sẽ thích em!"
"Anh..."
Cô cũng không biết nói gì.
"Chào mẹ! Con là Dư Nguyệt. Sau này, con sẽ thay mẹ chăm sóc anh ấy."
[...]
Rời khỏi ngôi chùa với rất nhiều cảm xúc lẫn lộn. Dư Nguyệt khẽ ngẩng đầu lên nhìn anh. Cô rất muốn hỏi những lại không biết hỏi từ đâu.
"Có những việc, em không biết sẽ tốt hơn. Tuy nhiên, tôi có thể chắc chắn là mẹ rất thích em."
Dư Nguyệt gật đầu. Đưa tay lên nắm lấy tay anh.
Cố Thừa Trạch rũ mắt xuống nhìn cô.
Chợt một giọng nói khác cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3652549/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.