Dư Nguyệt xấu hổ lên tiếng. Mới gặp nhau thì làm cái gì chứ.
"Cậu đừng nói bậy. Tớ..."
"Nói bậy cái gì. Giờ ly hôn còn kịp. Cô ta nói người đó tệ như vậy. Mắt cậu có vấn đề rồi à."
Dư Nguyệt nghĩ lại cũng có chút buồn cười.
Chưa biết mặt mày người ta đã đòi đăng ký kết hôn. Có một đều không ai biết, sau lớp khẩu trang, quần áo nhếch nhác ấy là gương mặt sắc sảo. Cô nhìn anh còn phát ghen tị đây.
"Tớ không ly hôn. Tớ đã hứa sẽ chăm sóc anh ấy."
Lý Nhã đỡ trán sau đó kiểm tra cô.
"Cậu không sốt mà. Sao lại ăn nói hàm hồ cái gì vậy."
Dư Nguyệt đẩy tay bạn mình ra.
"Tớ nói thật. Yêu đương với kẻ không ra gì đã khiến tớ mệt rồi. Có một gia đình thuộc về mình cũng tốt."
"Cậu... Hết thuốc chữa."
Sau đó như nhớ ra gì đó hỏi tiếp.
"Anh ta bao nhiêu tuổi, mập ốm thế nào?"
"..." Dư Nguyệt.
Thấy cô im lặng Lý Nhã ghét bỏ ra mặt.
Dư Nguyệt cười cười.
"Anh ấy cao lắm. Chắc hơn mét tám."
"Gì chứ?"
"Tớ chỉ vỏn vẹn tới vai anh ấy thôi."
"..." Lý Nhã. Ủa, là biết nhiều dữ chưa.
Dư Nguyệt nhìn thời gian trên điện thoại.
Âm thanh cuộc gọi đến.
Dư Nguyệt khẽ nhíu mày. Là một dãy số lạ mà con số này hẳn mua không ít tiền nhỉ.
"Sao cậu không nghe? Lỡ như phòng nhà a sự gọi thì sao."
Lý Nhã lên tiếng.
"Để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3652542/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.