Cô nằm lăn lộn cả đêm đến gần sáng mới ngủ thiếp đi. Đến khi cô ngủ dậy thì mặt trời đã lên cao rồi.
Dư Nguyệt giật mình kiểm tra quần áo của mình lại thở phào.
"Tính ra, anh ấy tính tình rất tốt. Sống chung cũng không tệ lắm."
Sau khi thay quần áo, cô mới rời khỏi phòng.
Nhưng xung quanh cũng chỉ có một mình cô.
Tiếng chuông cửa vang lên.
Dư Nguyệt nhíu mày.
Cô nhìn qua camera quan sát thấy một người mặc quần áo giao hàng. Tuy nhiên, cô cũng có chút cảnh giác.
"Anh tìm ai?"
"Tôi giao thức ăn. Chồng cô vừa đặt."
"Anh đợi một chút."
Cô lấy điện thoại, gọi lại dãy số hôm qua.
[Tôi nghe!]
"Anh có gọi đặt hàng gì không?"
Cô nghe giọng anh cười.
[Cảnh giác như vậy rất tốt. Là tôi gọi. Sau này, cứ phát huy.]
"..." Dư Nguyệt. Giống như anh đang thử mình. Nhưng mà kệ. Dù sao anh cũng xác nhận rồi.
Cô mở cửa.
"Mời kí nhận."
Dư Nguyệt kí tên xong liền thấy anh ta rời đi.
Cô cầm túi giữ nhiệt vào.
Mở ra, bên trong là mùi thức ăn thơm phức bày trí khá cầu kỳ.
"Chắc là đắt lắm đây."
Cô cũng không muốn gây phiền phức cho người khác. Mở điện thoại ra, vừa muốn gọi lại không dám. Lỡ ảnh đang làm việc cứ nghe điện thoại lại bị mắng thì sao.
Cuộc gọi video xuất hiện.
Mắt cô chớp chớp.
Có chút ngờ vực, cô ấn nghe. Tuy nhiên, khi nhìn thấy anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3652543/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.