Tạ Lâm nhìn Đường Mộc Nhi đang nói chuyện với hồn ma dưới giếng. Anh luôn trong tư thế sẵn sàng lao lên nếu có chuyện gì đó xảy ra.
“Em ấy đang nói gì với hồn ma thế nhỉ? Nhìn có vẻ nghiêm túc.” Tạ Lâm lên tiếng, đứng yên nói chuyện không giống với phong cách thường ngày của Đường Mộc Nhi, vậy mà cô đã đứng yên một lúc lâu. Theo anh biết thì để giao tiếp với linh hồn, không có điều kiện là không được di chuyển.
“Mọi người có nghĩ là có chuyện gì đang xảy ra không? Chuyện này không bình thường chút nào. Có lẽ chúng ta nên tới kiểm tra.” Tạ Lâm cảm thấy bồn chồn lo lắng, anh hỏi ý kiến của ba người còn lại.
Không có ai trả lời, Tạ Lâm thấy càng kì lạ hơn, dù biết rằng mọi người đang tập trung cao độ nhưng làm gì đến mức không nghe thấy tiếng gọi của người bên cạnh.
Tạ Lâm quay sang bên cạnh, thấy Triệu Giai Nhân, Vương Lân và Giang Thiết đều đang bất động, giống hệt như Đường Mộc Nhi. Lúc này Tạ Lâm tin chắc đang có điều gì đó không ổn.
Phải chăng mọi người đang dính một loại bùa chú nào đó, anh nghĩ, sau đó tự phản bác lại. Nếu vậy thì tại sao chỉ có mình là không bị gì? Câu trả lời hợp lý nhất chỉ có thể là anh đang bị ảo giác do một loại bùa phép nào đó.
Tạ Lâm nhớ lại trong sách của Đường Thân có viết về pháp thuật gây ảo giác này, phá giải nó không quá khó khăn. Tạ Lâm tập trung pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tru-ma/3396679/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.