Phía dưới chân núi, đằng trước là khu độ thị, phía bên phải là một trong tám con sông chảy qua thành phố, còn bên trái là một khu rừng.
“Cái giếng đó nằm trong rừng, trước đây mọi người trong làng đều tới giếng này lấy nước nên có một con đường mòn. Tuy nhiên, sau khi oan hồn của cô hầu ám vào thì người dân trong làng không còn bén mảng tới nữa. Ngày nay đường ống dẫn nước đã được nối tới tận nhà nên càng không cần phải tới. Thế nên con đường mòn cũng đang dần biến mất, tuy nhiên vẫn đủ để chúng ta tìm được đường tới đó.” Giang Thiết nói.
“Nếu không ai tới đó nữa thì xem ra việc trừ ma này cũng không cần thiết nhỉ?” Triệu Giai Nhân nói.
“Không hẳn, bởi vì những người ngoài làng khi tới đây có thể bị lạc trong rừng và tới miệng giếng. Trước đây từng có trường hợp đó rồi. Ngoài ra, hồn ma tồn tại càng lâu sẽ càng mạnh, ai mà biết được có khi nào oan hồn này sẽ thoát được khỏi giếng và ám cả ngôi làng.” Giang Thiết nói.
Đường Mộc Nhi nhìn sợi dây chuyền trên cổ mình, đây là thứ mà Mã Quân tạo ra nhằm âm mưa rời khỏi chùa Bạch Liên, đúng là nếu hồn ma quá mạnh thì sẽ dễ xảy ra những tình huống nguy hiểm.
Họ đi vào khu rừng, cảm giác lúc này của họ cứ như đang bước vào một bộ phim kinh dị vậy, khung gian im ắng, rừng cây tăm tối như thể sắp có một bóng ma hiện ra. Giang Thiết dừng lại khi cảm nhận được âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tru-ma/3396678/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.