Nhìn đến người phụ nữ trước mặt run rẩy sợ hãi, đôi mắt long lanh lệ cùng cuộc gọi vừa rồi của Kiều Lệ khiến anh có chút không lỡ đùa cợt cô nữa. Cũng muốn hỏi thăm quan tâm cô qua một chút, nhưng lời vừa ra khỏi miệng nó lạ lăm:
-"Tại sao mỗi lần gặp tôi không liên hệ trực tiếp cho tôi mà phải liên hệ qua Tạ Tuấn? "
-" Còn nữa, tại sao mỗi lần gọi điện cho tôi đều ngắt ngang?"
Anh ở trên thân thể Giản Vy, mặt đối mặt, Dịch Thiên trong lời nói mang theo lộ khí, đôi mắt sâu thẳm xoáy vào tâm can cô.
-" Tôi, tôi....." Cô trong phút chốc bị dọa sợ nên lời nói ra cũng không trôi chảy mà cơ hồ còn run rẩy.
-"Nói" Vẫn chưa nhận được kết quả rõ ràng nhất nên Dịch Thiên lại gắn lên một tiếng.
-"Tôi là lấy số anh ấy từ chị điều dưỡng chăm sóc mẹ. Không phải tôi cố ý ngắt điện thoại của anh mà là lần trước điện thoại hết pin, lần này là điện thoại bị hỏng. Tôi....tôi xin lỗi." Bị thúc dục dồn dập cuối cùng Giản Vy cũng đã sắp xếp được từ ngữ để nhắm mắt bắn một chàng rap. Nói xong còn thở hồng hộc một phen.
Dịch Thiên sau khi nhận được kết quả mình mong muốn với thần sắc của con thỏ nhát gan trước mặt lại vừa buồn cười mà vừa ôn nhu nhìn cô.
-"Tôi đâu có ăn thịt em, sao lại phải như vậy" Anh vuốt ve gò má trắng xứ, cười hỏi.
Ngẫm nghĩ lại cũng đúng, từ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-em-dinh-di-dau-/3725713/chuong-21.html