Lần này điện thoại lại đột nhiên im lặng, cô liền cảm thấy kì lạ, vì không nghĩ bản thân lại để máy hết pin. Giản Vy mang điện thoại đi sửa, người ở cửa hàng nói máy đã hỏng cô liền để lại sửa, không muốn mua máy mới vì tiết kiệm tiền. Chiếc thẻ phụ kia cô cũng không muốn dùng đến, sẽ tìm dịp trả lại cho anh.
Trôi qua năm ngày, mỗi ngày Giản Vy đều ở bệnh viện với mẹ rồi lại đến trường đi học, mỗi ngày trôi qua bình yên khiến cô quên cả chuyện hợp đồng.
Dịch Thiên giải quyết công việc xong sớm hai ngày, khi trở về nước liền đến thẳng biệt thự tư nhân tìm Giản Vy. Anh cảm thấy cô có gì đó rất đặc biệt khiến anh đã ấn tượng mà sau một đêm kia lại càng lưu luyến khó rời.
Tâm trạng vui vẻ bỗng chốc bị kéo trùng xuống khi trở về biệt thự được quản gia báo lại cô đã không nhà về năm ngày, gọi điện cũng không gọi được.
-"Cậu đi điều tra xem Giản Vy đang ở đâu?" Anh phân phó trợ lý đi tìm cô. Còn bản thân thì không thể ngồi ở nhà nuốt trôi cục tức liền đi tắm rửa một phen rồi đến quán bar với vài người bạn gồm có cả Kiều Lệ, Thiên Hoàng.
-"Rót đi." Trong tiếng nhạc sập sình của quán bar, Dịch Thiên lệnh cho người phụ nữ bên cạnh rót rượu.
-" Cậu có vẻ tâm trạng không thoải mái, sao vậy, hợp đồng không kí kết được sao?" Thiên Hoàng ở một bên vỗ vai anh hỏi.
-" Đương nhiên không phải rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-em-dinh-di-dau-/3725159/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.