🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Hoàng hôn chìm xuống núi,



Trăng theo mình trên cành,



Ngoằn ngoèo bên dòng suối,



Mút tầm mắt xanh xanh... ”



Một trong những bài thơ hay đã tăng thêm lòng hâm mộ được viếng cảnh Chung Nam sơn, một thắng cảnh được nhiều người truyền tụng.



Một dãy núi khá cao, khá rộng tọa lạc không xa về phía Tây thành Trường An, nơi mà những thi nhân mặc khách ít nhất cũng phải có một lần đến viếng.



Cảnh núi vừa đẹp vừa hùng vĩ, khí vị rất thoát trần.



Lý Đức Uy và Mẫn Tuệ chưa đến giờ ngọ là đã có mặt ở phía Tây triền núi.



Đã từng quen chiến trận kinh nghiệm về đối địch có nhiều, vừa đến triền núi là đã tập trung thính giác để dò xét tình hình.



Hắn nhận rất rõ, chẳng những nơi đây không có người mà chung quanh đó cũng không hề có dấu vết gì chứng tỏ có người mai phục.



Hắn đứng lặng gần như nhiều kinh ngạc.



Nghệ Thường mỉm cười :



- Lý huynh, sao thế?



Lý Đức Uy nhìn trở xuống dưới núi và nói :



- Có lẽ mình đến sớm.



Mẫn Tuệ nói :



- Bây giờ cũng đã gần đến giờ ngọ rồi, nếu có chuyện lạ như trong thơ đã nói thì ít nhất cũng đã phải bắt đầu rồi chớ.



Lý Đức Uy cười :



- Tại làm sao lại “phải”? người ta muốn bắt đầu bao giờ là người ta bắt chớ? Hoặc là người ta buồn, người ta không chịu “bắt đầu” thì sao?



Nói xong câu nói đùa đó, Lý Đức Uy bỗng giựt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-man-chau/2289318/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.