Edit: Frenalis
Kích thước gấp ba lần, đã tương đương với một nửa kích thước của tàu chiến hạm này.
Phương Sĩ Hồng tái mặt, hét lớn: "Ngư lôi, lập tức phóng ngư lôi!"
Ngư lôi bắn ra từ tàu chiến hạm tạo thành một vệt trắng trên mặt nước, lao về phía con quái vật bơi nhanh nhất và lớn nhất.
"Ầm!" Một tiếng nổ lớn chói tai, người điều khiển phấn khích nói: "Trúng rồi!"
Lời còn chưa dứt, nụ cười trên mặt anh ta đã cứng đờ, bởi vì trên radar, sinh vật khổng lồ đó không những không biến mất mà còn bị chọc giận. Tốc độ nhanh hơn lao thẳng về phía đáy thuyền.
Tất cả mọi người đều tái mét.
"Cha ơi." Tiểu Hi kéo tay áo Chu Nguyên Hạo, "Trong bụng con cá lớn đó có một viên ngọc trai, rất ngon."
Chu Nguyên Hạo cưng chiều hôn lên tóc cô bé: "Được, cha sẽ đi tìm cho con."
Dứt lời, anh liền đứng dậy, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, Chu Nguyên Hạo đã ra đến boong tàu, nhảy xuống nước.
Tôn Chấn và Phương Sĩ Hồng giật mình, muốn ngăn cản đã muộn. Quay đầu lại nói với tôi: "Cô Khương, cố vấn Chu đây là..."
Tôi bình tĩnh nói: "Đừng lo lắng, anh ấy chỉ đi săn cá mà thôi."
Tất cả bọn họ đều nhìn chúng tôi như nhìn quái vật, Tôn Chấn nghiến răng nói: "Là tôi mời cố vấn Chu đến, tôi không thể để anh ấy gặp chuyện không may."
Nói xong, anh ta nhìn mấy người anh ta mang đến, hỏi: "Ai nguyện ý đi cứu người cùng tôi?"
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3688329/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.