Edit: Frenalis
Cách một bước thôi, nhưng về sức mạnh thì khác biệt cả một trời một vực.
Ngô Hiểu Dục cười lạnh nói: "Không ngờ, người đàn ông của cô lại chẳng quan tâm đến cô chút nào."
Tôi nói: "Bởi vì anh ấy biết rằng, với thực lực của cô căn bản không thể làm tôi bị thương."
Ngô Hiểu Dục dường như nghe thấy câu chuyện hài hước nhất thế gian: "Cô chỉ là một tu sĩ ngũ phẩm nhỏ bé, còn tôi là lục phẩm, tôi không thể làm cô bị thương?"
Tôi bất ngờ nắm lấy cổ tay cô ta: "Cô quá kiêu ngạo rồi. Cô nên đi hỏi xem đã có bao nhiêu tên quỷ vượt cấp bị tôi giết chết."
Tôi thi triển Hấp Tinh Đại Pháp. Ngô Hiểu Dục đột nhiên cảm thấy sức mạnh trong cơ thể mình đang liên tục mất đi, rồi theo cánh tay tôi mà chảy vào đan điền của tôi.
"Cô... cô làm sao có thể..." Ngô Hiểu Dục nhìn tôi như nhìn một con quái vật, tôi nhếch miệng nói: "Đã đọc tiểu thuyết của Kim Dung chưa? Đây là Hấp Tinh Đại Pháp, cô dám bắt tôi, sức mạnh trong cơ thể cô, tôi không khách sáo mà nhận lấy."
"Không, không!" Ngô Hiểu Dục phát hiện mình hoàn toàn không thể cử động được, bàn tay tôi giống như một cái giác hút lớn, cô ta hoàn toàn không thể kiểm soát nổi sức mạnh trong cơ thể mình. Dần dần, cô ta cảm nhận được đan điền của mình đang từ từ cạn kiệt.
Một khi đan điền bị tôi hút cạn hết sức mạnh, đan điền sẽ bị tổn thương nghiêm trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3688322/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.