Edit: Frenalis
Khói bốc lên từ nắp capo đang hở của chiếc xe, tôi dừng xe cách đó vài mét rồi đi thẳng tới, kéo người phụ nữ trung niên ra khỏi xe.
Người phụ nữ trung niên máu mũi chảy ròng ròng, nhưng vẫn còn tỉnh táo. Khi nhìn thấy tôi, bà ta sợ đến tái mặt, trên người toát ra mùi hôi thối, thậm chí còn tiểu ra quần vì sợ hãi.
"Yêu... không, đại tiên, đại tiên, cầu xin ngài tha cho tôi. Ngài muốn gì tôi cũng cho." Bà ta giơ chiếc túi trong tay ra, bên trong đầy ắp tiền, "Đại tiên, số tiền này tôi dâng hết cho ngài, cầu xin ngài tha mạng cho chúng tôi."
Tôi chẳng thèm liếc nhìn đống tiền ấy, túm lấy gáy của bà ta xách lên, lông mày tôi nhíu lại, nói: "Bà trả lời thành thật câu hỏi của tôi, tôi có thể xem xét tha mạng cho bà."
"Vâng, vâng, ngài muốn hỏi gì? Dù là gì tôi cũng sẽ nói." Người phụ nữ trung niên vội vàng gật đầu.
"Ai đã sai các người đến gây rối với tôi?" Tôi lạnh lùng hỏi.
Người phụ nữ trung niên run rẩy, ánh mắt lẩn tránh: "Không, không có ai cả, là tôi, tôi vì tham lợi mà làm việc thất đức này, nhưng đây là lần đầu tiên chúng tôi làm chuyện này. Ngài xem, chúng tôi là phạm tội lần đầu..."
Tôi thả bà ta ra, nhưng lại dùng lực kéo bà ta lên không trung. Bà ta hoảng sợ giãy giụa, loạng choạng như con chó rơi xuống nước: "Đại tiên, tôi nói thật mà."
"Nếu bà không thành thật, tôi sẽ hỏi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3681598/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.