Edit: Frenalis
Vẻ mặt tôi lạnh băng nhìn họ, trong đó cũng có người hiểu chuyện, vội vàng lên tiếng khuyên can: "Đừng nói vậy, người ta vừa mới cứu mạng chúng ta."
"Đúng vậy, nếu không có cô ấy, chúng ta đều đã chết."
Người phụ nữ trung niên lại vừa khóc vừa mắng: "Các người đừng bị cô ta lừa, ai biết những con ma này có phải do cô ta gọi đến không?"
Tôi sa sầm mặt, bước tới nắm lấy cánh tay bà ta, ném bà ta rơi xuống trước cửa một phòng bệnh, cửa phòng bệnh lẳng lặng mở ra, một khuôn mặt phụ nữ nát vụn đáng sợ xuất hiện trước mặt bà ta.
Bà ta bị một lực lượng nào đó nhấc lên, sợ đến mức tè ra quần, hét lớn về phía tôi: "Cứu tôi, đại sư, tôi sai rồi, cứu tôi."
Tôi rút ra một tấm bùa ném về phía ma nữ, ma nữ hét lên một tiếng, hóa thành một đống tro tàn.
Người phụ nữ trung niên lăn lộn bò tới, tôi nắm lấy cổ áo bà ta, kéo dậy, lạnh lùng nhìn vào mắt bà ta, gằn từng chữ: "Nếu bà coi thường tôi, thì đừng cầu cứu tôi, nếu bà vừa muốn tôi cứu, vừa nói xấu kích động người khác, thì đừng trách tôi ném bà cho ma quỷ ăn."
Người phụ nữ trung niên đã sợ đến mức không nói nên lời, tôi ngẩng đầu nói với tất cả mọi người: "Lời này có hiệu lực với bất kỳ ai, nếu cảm thấy là tôi hại các người, có thể đi, tôi chưa bao giờ cầu xin cứu người."
Không ai nói gì nữa, vì ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3680201/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.