Edit: Frenalis
Tôi ở kiếp trước, có thể chịu đựng được sự phản phệ của Quỷ Vương, nhưng tôi bây giờ, là tự tìm đường chết.
Đau đớn, đau đớn dữ dội!
Tôi có thể cảm nhận được nội tạng của tôi đã hoàn toàn vỡ vụn, nếu tôi không phải là tu sĩ Ngũ Phẩm, có lẽ bây giờ đã là một xác chết rồi.
Tôi lấy ra lọ thuốc, đổ tất cả thuốc bên trong vào miệng, nhưng không có tác dụng, sự phản phệ quá dữ dội, dù thuốc có chữa lành nội tạng, cũng sẽ lập tức bị phản phệ nghiền nát.
Tư Đồ Lăng lo lắng ôm lấy tôi, nói lớn bên tai tôi, bảo tôi nhất định phải kiên trì, tầm nhìn của tôi ngày càng mờ đi, tôi không nhịn được mà sờ lên trán mình, Thiên Nhãn. Ngươi còn phải đợi đến bao giờ? Nếu ngươi không giúp ta nữa, ta thật sự sẽ chết.
Thiên Nhãn dường như nghe thấy tiếng gọi của tôi, tôi cảm thấy trán nóng lên, một tia sáng vàng bắn ra, vậy mà lại bao phủ lấy viên huyết châu đó.
Tôi giật mình, không thể nào. Đó là máu mà.
Thiên Nhãn dường như rất hưng phấn, hút viên huyết châu vào trong, tốc độ nhanh đến mức như sợ tôi tranh giành với nó vậy.Cũng không nghĩ xem, chúng ta bây giờ là một thể, của nó chẳng phải là của tôi sao?
Huyết châu vừa vào cơ thể, tôi liền cảm nhận được một dòng nước nhỏ từ đầu chảy xuống toàn thân.
Mặc dù đó chỉ là một tia nước cực kỳ nhỏ, nhưng lại khiến cơ thể tôi nóng lên ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3680196/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.