Edit: Frenalis
Ngao Anh, Đông Phương Lôi và mọi người đều biến sắc. Nếu lời nam quỷ là thật, thế gian sẽ biến thành tận thế.
"Cô Khương, xin thứ lỗi cho tôi nói thẳng." Ngao Anh dò xét tôi, "Tại sao Lệ Quỷ này lại muốn nói cho cô biết?"
Mặt tôi tối sầm, giọng điệu cũng không mấy dễ chịu: "Làm sao tôi biết? Sao anh không đi hỏi hắn đi."
Ngao Anh nhíu mày, Đông Phương Lôi vội vàng hòa giải: "Khương Lâm, Ngao tổ trưởng không có ác ý, cô đừng trách anh ấy."
Tôi xua tay: "Tôi thật sự không biết, có lẽ là vì gia tộc tôi từ xưa đã có mối liên hệ sâu sắc với Địa Ngục."
Khương gia có bí pháp mở Cổng Địa Ngục. Trong sách của bà nội từng ghi chép rằng, thời cổ đại tổ tiên Khương gia khi đạt đến một cảnh giới nhất định có thể đi lại trong giới Địa Ngục.
Nhưng trong lòng, tôi biết Lệ Quỷ tìm đến tôi là vì tôi chính là Phi Viêm tướng quân của trấn ngục quân.
Rời khỏi tổng bộ tổ thứ tư, tôi vẫn còn lo lắng. Có lẽ do sử dụng quá nhiều năng lượng tinh thần, tôi cảm thấy rất mệt mỏi và ngủ thiếp đi trước khi về đến nhà.
Chu Nguyên Hạo bế tôi đặt lên giường, cúi xuống hôn nhẹ lên trán tôi rồi ra khỏi phòng, không quên khắc một lá bùa cách âm lên cửa.
Anh ngồi xuống ghế sofa, mặt mày u ám, uống rượu vang đỏ cùng Khương Kha. "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ở Địa Ngục?"
Khương Kha nhấp một ngụm rượu, nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3679759/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.