Edit: Frenalis
Tôi thở phào nhẹ nhõm: "Vũ Lăng, mọi người đều ổn chứ?"
Diệp Vũ Lăng gật đầu: "Chúng tôi không sao, sao cô lại đến đây?"
"Chúng tôi sẽ đến cứu mọi người ngay." Tôi chưa kịp nói hết câu, bên kia đã bị ngắt kết nối.
Hayakawa nói: "Bây giờ các vị tin rồi chứ?"
Chu Nguyên Hạo vẫn bình tĩnh một cách kỳ lạ: "Dẫn đường đi." Giọng nói như thể đang đi dự tiệc.
Hayakawa bịt mắt chúng tôi bằng một loại bịt mắt đặc biệt, đi ba tiếng đồng hồ chúng tôi mới vào một hang động, không biết đi xuống bao lâu nữa, bịt mắt bị giật xuống, chúng tôi đã đến căn phòng đá trong điện thoại.
"Tiểu Lâm!" Diệp Vũ Lăng kích động đứng dậy, lồng sắt rung lên, suýt rơi xuống.
Ba người còn lại đều là đàn ông, đều là người của Diệp gia. Thành phố Hoàng Đảo là địa bàn của Diệp gia, có lẽ họ cũng có tai mắt trong những công ty đó, nên biết tin tức về quỷ quan tài.
"Chào mừng đến với Âm Dương Liêu."
Tôi nghiêng đầu, thấy một người đàn ông trung niên thong thả bước đến, người đàn ông đó mặc một bộ trang phục Âm Dương Sư màu trắng, hình như gọi là "Kariginu", đầu đội mũ Eboshi cao.
Nhìn thấy ông ta, tôi có chút bối rối, bỗng nhiên nhớ lại một số chuyện. Vào thời Tống, một cánh cổng Địa Ngục bất ngờ xuất hiện ở Nhật Bản, một Quỷ Vương từ tầng thứ bảy của Địa Ngục đã trốn đến nhân gian. Tôi đuổi theo qua cánh cổng đó, khi đó Nhật Bản đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3679756/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.