Edit: Frenalis
Phản ứng của tôi rất bình thản: "Không cần vội, Trần tiên sinh, ông không thể chỉ dựa vào một khối ngọc bội mà nói tôi và Trần gia của các người là thân thích. Ông còn có bằng chứng gì khác không?"
Trần Lăng cười nói: "Tiểu Lâm à, trước khi tôi đến đây, gia chủ đã nói với tôi. Năm đó, ông ấy từng kết hôn với một cô gái tên là Khương Thất Nương, sinh được một người con tên là Trần Uyên. Về sau, vì gia tộc xảy ra chuyện, gia chủ buộc phải trở về gia tộc, mất liên lạc suốt nhiều năm qua."
Trần Uyên... Ba tôi tên là Khương Uyên.
Tôi nhàn nhạt cười: "Trần tiên sinh, nếu tôi không nhầm, vị gia chủ của Trần gia các người đã bỏ rơi vợ con, không hề quan tâm đến họ. Hơn nữa, tôi còn nghe nói sau khi trở về nhà, ông ta đã tái hôn và có con cái mới. Lúc trước ông ta đã ly hôn với Khương Thất Nương chưa? Nếu không, ông ta có phạm tội trùng hôn không?"
Trần Lăng vốn nghĩ tôi sẽ kích động nhận bọn họ, không ngờ tôi lại trực tiếp phản ứng như vậy, khiến mặt ông ta đỏ lên.
"Khụ khụ, Tiểu Lâm, năm đó gia chủ cũng là bị buộc bất đắc dĩ..."
"Chờ một chút." Tôi đưa tay ngăn lại, "Những lời này không cần nói nữa, đều là sáo rỗng, tôi đã nghe nhiều trên phim truyền hình rồi. Ngọc bội các người cũng đã mang tới, mời trở về đi."
"Cô có thái độ gì vậy?" Người trẻ tuổi đi cùng lập tức nhảy dựng lên, giận dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3678882/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.