Edit: Frenalis
Hàn Vũ Sâm nhìn xung quanh. Trong bụi cỏ, kiến trúc bên trong, thậm chí tán cây rậm rạp của những cây đại thụ, đều có những con ngươi màu vàng óng đang nhấp nháy.
"Uông Nhạc." Anh ta giơ tay lên, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một viên băng cầu, "Có việc làm."
********
Mất hai giờ ròng rã, bốn người chúng tôi mới giải quyết được toàn bộ Lệ Quỷ trong trung tâm mua sắm. May mắn là Tư Đồ Lăng có giáp lưới hộ thể nên không gặp nguy hiểm gì.
Chúng tôi từng bước tiến lên, đi vào lầu hai. Nơi đây là khu vực văn phòng. Hạ Thanh Đông đột nhiên chỉ vào một căn phòng, nói: "Quỷ khí trong căn phòng đó dày đặc nhất."
Tôi quan sát, đó chính là phòng quản lý.
Năm đó Trần Quang Hoa đã tự tay giết chết nhiều người và cắt thi thể họ thành từng mảnh cũng ở trong căn phòng này.
Tôi định đi qua, nhưng Chu Nguyên Hạo đã đưa tay ngăn lại: "Để anh, em đứng sau anh."
Tôi cắn chặt răng nói: "Em không thể luôn trốn sau anh."
Chu Nguyên Hạo ngây người một lát, rồi nhẹ gật đầu: "Vậy em đứng bên cạnh anh. Khi mở cửa, nếu có nguy hiểm, em lập tức chạy đi, anh sẽ nghĩ cách kéo dài thời gian."
Nghe lời này, lòng tôi vừa ấm áp vừa khổ sở. Hít mũi một cái, tôi nhẹ gật đầu.
Chu Nguyên Hạo quấn chiếc roi quanh tay, dùng tay kia nắm chặt nắm cửa, chậm rãi đẩy cửa phòng ra.
Khắp nơi trong căn phòng đều là vết máu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3493636/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.