Phòng hồi sức...
Đường Trạch túc trực bên Cố Như suốt ba tiếng đồng hồ cô ấy vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Khánh Chi bước vào, mang theo sữa, cháo cho Cố Như và đồ ăn cho Đường Trạch.
- Ba...
Anh vẫn chưa nguôi cơn giận, chẳng thèm nhìn một cái, nó biết thân biết phận, đặt đồ ăn xuống bàn gỗ gần đó.
- Con mua cho ba với chị Như, ba phải ăn mới có sức chăm chị được!
Nói xong nó lén nhìn Cố Như một cái rồi cúi đầu ra ngoài. Y tá đẩy xe vào phát thuốc.
- Người nhà canh lúc bệnh nhân tình, rồi cho bệnh nhân uống thuốc nha!
- Ăn rồi mới uống thuốc?
Y tá đưa phần thuốc bỏ trong túi nilon an toàn cho Đường Trạch.
- Ừ, phải rồi! Ăn rồi mới uống thuốc! Từ đây tới sáng người nhà chịu khó canh nước biển với kháng sinh nha! Chừng nào hết thì kêu điều dưỡng ở phòng cuối hành lang á!
Dặn dò xong y tá rời khỏi.
50 phút sau, hộp cơm nguội lạnh, Đường Trạch cũng không đụng vào, chỉ khoanh tay ngồi dựa vào ghế, nhìn chằm chằm chai kháng sinh.
Cố Như từ từ mở mắt ra nhìn quanh phòng, giơ tay lên tháo máy thở.
- Cố Như!
Đường Trạch kích động đứng phắt dậy đến bên giường đỡ cô ấy ngồi dậy, kê chiếc gối sau lưng để cô không bị đau. Cố Như mơ hồ nhìn anh, giọng yếu ớt hỏi:
- Em đang ở bệnh viện hả?
Đường Trạch gật đầu thay câu trả lời, ngồi xuống đối diện cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-bac-lieu/2938015/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.