Khánh Chi băng qua khuôn viên trường trở lại giảng đường, nhìn chiếc USB trên tay với ánh mắt lo lắng.
- Nên để ở đâu mới an toàn đây?
Đột nhiên có người gọi tên từ phía sau:
- Khánh Chi!
Nó giật mình dừng bước, quay người ra sau nhìn thấy Từ Đông đang đứng, trông có vẻ hung dữ như bặm miệng trợn mắt.
Khánh Chi làm chuyện xấu nên giật mình lo sợ lùi bước ra sau, trong vô thức, bàn tay cô giấu chiếc USB ra sau lưng.
- Mày gan lắm, dám đột nhập vào phòng tao trộm đồ.
Khánh Chi kinh ngạc, nói vậy lão ta đã biết chuyện rồi? Sao nhanh quá vậy? Nó nắm chặt USB sau lưng, cảm thấy mình đúng không có làm điều gì sai nên không sợ, lớn tiếng khẳng định:
- Nếu tôi lấy đó thì sao? Trong USB có gì quan trọng khiến giáo sư Từ gấp gáp tìm tôi như vậy?
Lúc nào cũng nhìn Từ Đông với con mắt trịch thượng, khiến ông ta phát bực, tay vươn ra phía trước.
- Đưa nó đây tao sẽ không tính toán!
- Tôi không tin, con người ông gian xảo. Những lời ông nói chưa chắc là sự thật.
Lão ta gằn giọng nhấn mạnh:
- Mau đưa đây!
- Tôi không đưa, khó khăn lắm tôi mới tìm được nó. Đâu có dễ gì đưa cho ông như vậy, ngược lại đây không phải là bằng chứng tốt nhất để tố cáo hành vi phi pháp của ông sao?
Lão trầm ngâm một hồi tự dưng cười ranh mãnh, mắt nhìn Khánh Chi tỏ ý rằng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-bac-lieu/2937984/chuong-53.html