Lãnh Đàm khống chế tốt tâm tình của mình, lại ngước mắt, nhìn Lãnh NặcBăng, trong mắt tràn đầy vẻ không tin. “Con như thế là không tin chúsao?”
Lãnh Nặc Băng cũng không hề bị ánh mắt bi thương cùng vẻ mặt thống khổ của ông ta làm cho lung lay cảm động, hỏi ngược lại:
”Chú nói thử xem?”
Bốn chữ lạnh như băng đầy vẻ không tín nhiệm của Lãnh Nặc Băng đối với Lãnh Đàm.
” Ầy ~~”
Tiếng thở dài thật sâu, Lãnh Đàm cúi đầu, bất đắc dĩ lắc đầu. Rồi sauđó, ông ta bước tới trước bàn học, đem tài liệu trong ngăn kéo đem ra,ném thẳng xuống bàn.
”Nặc Băng, chú biết con vẫn không tin chú. Mấy năm nay, chú cũng biếtcon vẫn truy tìm chân tướng về cái chết của cha mẹ con năm đó. Những thứ này là tư liệu chú tra được, hy vọng có thể có chút ích lợi!”
Lãnh Đàm làm ra vẻ như một người vô cùng rộng lượng, cũng không có bởi vì Lãnh Nặc Băng hoài nghi mình mà tỏ vẻ bất mãn.
Mà đứng ở cửa, Lãnh Nặc Băng nghe lời nói của Lãnh Đàm sau đó, babước, hai bước, bước nhanh đi về hướng bàn. Có lẽ là do kích động, Lãnh Nặc Băng cầm lấy tư liệu, tay trong nháy mắt có chút run run, nhanhchóng mở ra, nhìn vào tư liệu, Lãnh Nặc Băng không khỏi trừng lớn, thậtlâu không thể khép lại. Làm sao có thể, làm sao có thể có liên quan đếnanh ấy chứ?
Lãnh Nặc Băng không thể tin tưởng liền nắm thật chặt tài liệu trongtay, bất giác lùi về phía sau vài bước. Xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-an-xong-con-muon-chay/3151197/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.