🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vào ban đêm, khi trở lại phòng mình, Lãnh Nặc Băng nằm trên chiếcgiường mềm mại, ấm áp. Nhắm mắt lại, trong đầu không ngừng nhớ tới hình ảnh vừa rồi cùng Nam Cung Tước ôm hôn.



Tuy rằng vào thời khắc mấu chốt, Nặc Băng bỗng ngừng lại, nhưng chỉ có Nặc Băng tự mình biết lúc ấy trong lòng vô cùng hỗn loạn! Bởi vì cô vừa rồi mới phát hiện mình căn bản không hề ghét cùng Nam Cung Tước hôn!



Thực ra, ba ngày nay Lãnh Nặc Băng chơi rất vui vẻ, như là tìm về lúc ban đầu, quên đi buồn rầu, có thể thoả thích cười đùa.



Trong đầu của Lãnh Nặc Băng không ngừng hồi tưởng lại đôi mắt ôn nhunhư nước của Nam Cung Tước, ánh mắt vô cùng có hồn kia nữa. Nặc Bănglại một đêm mất ngủ!



Mà ở phòng bên cạnh, Nam Cung Tước cũng không hề khác Nặc Băng là mấy, hắn cũng có một đêm khó ngủ, lăn lộn trên giường.



Trên máy bay, hai người ngồi cạnh nhau. Lãnh Nặc Băng cảm thấy NamCung Tước vô cùng kỳ quái, rõ ràng trên máy bay có nhiều chỗ trống,nhưng hắn lại cố tình muốn ngồi bên cạnh cô!



Có thể do tối hôm qua mất ngủ, ngồi ở trên máy bay, Nặc Băng dần dần nhắm mắt lại, rất nhanh liền chìm vào mộng đẹp!



Nam Cung Tước nghe được tiếng hít thở đều đều của người ngồi bên cạnh, hắn liền gọi tiếp viên tới, muốn lấy một cái chăn mỏng, nhẹ nhàng đắptrên người Lãnh Nặc Băng, chỉ sợ cô cảm lạnh thôi.



Sau đó chậm rãi đem cô chậm chậm dựa vào bả vai hắn, hắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-an-xong-con-muon-chay/3151196/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Gái, Ăn Xong Còn Muốn Chạy?
Chương 37: Về nước
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.