Mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy Nam Cung Tước đứng ở ngoài thở hổn hển.
”Sao mà mở cửa chậm như vậy!”
Trong giọng nói lộ vẻ bất mãn đối với hành động chậm chạp của Nặc Băng.
”Đang tắm!”
Lạnh lùng nói ba chữ, xem như là lời cô giải thích với Nam Cung Tước vậy.
Nam Cung Tước nhìn Lãnh Nặc Băng cũng không nói lời nào, đem đôi mắtchim ưng tất cả đều khóa trên người Nặc Băng, nhìn tóc cô ấy cũng khô đi một nửa, đôi mắt chim ưng hiện lên một chút tìm tòi nghiên cứu.
Vừa tắm rửa xong, tóc hẳn còn nhỏ nước, mà tóc cô đã sớm khô một nửarồi. Chán ghét, ánh mắt của Nam Cung Tước luôn ở trên người cô tìm tòinghiên cứu, nhưng là lại sợ hãi Nam Cung Tước phát hiện mình nói dối,Lãnh Nặc Băng mở miệng nói trước:
”Trễ như vậy tìm tôi có chuyện gì không?”
Lời nói của Lãnh Nặc Băng có phần hơi lạnh, ngắt lời Nam Cung Tước tựhỏi, thu hồi ánh mắt của hắn đối với Nặc Băng vô cùng ôn nhu nói:
”Không có gì, chỉ là ngày mai chúng ta phải trở về rồi, muốn tìm em đi dạo một chút!”
”Ừ, chờ một chút, tôi đi thay quần áo.”
Đặc biệt, lần này Lãnh Nặc Băng cũng không hề cự tuyệt yêu cầu của NamCung Tước. Xoay người liền đi về hướng phòng ngủ. Có lẽ là biết ngàymai, cô có thể cùng người đàn ông này mỗi người đi một ngả rồi!
Nam Cung Tước đứng ở cửa nhìn bóng lưng Lãnh Nặc Băng đi nhanh. Trongđôi mắt lộ vẻ ôn nhu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-an-xong-con-muon-chay/3151195/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.