Hôm đó là lần đầu tiên tôi thấy Leo uống say, rõ ràng là anh ấy đãrất vui. Anh ấy và đám bạn đều uống say đến quên cả trời đất, đổgục xuống bàn không còn biết gì nữa.
Tôi cũng hoa mắt chóng mặt, có phần không xác định nổi phươnghướng, lúc đứng lên đi vệ sinh, cuối cùng cũng chẳng còn ai đi theođể bảo vệ.
Từ nhà vệ sinh bước ra, tôi bị một người đàn ông cao lớn kéo nhanhra khỏi quán karaoke. Một tay anh ta bịt chặt miệng tôi để tôikhông thể nào kêu cứu lên được.
Là Alawn. Đôi mắt cậu ấy đỏ ngầu, lôi tôi ra ngoài. Bàn tay cậu ấydùng lực rất mạnh, khiến tôi cảm thấy đau. Nhưng tôi chú ý đến đôimắt của cậu ấy. Đôi mắt đau thương đến nỗi giống như một con chócùng đường đang hoảng sợ.
"Cậu làm gì vậy? Lại điên rồ gì nữa đây!" Sau khi bị lôi ra ngoài,vừa nhận được sự tự do, tôi đã xông thằng vào cậu ấy hét toánglên.
Đêm đông, ngày lễ ngọt ngào cũng không thể chống đỡ được cái lạnhthê lương của gió bắc. Tôi không mặc áo khoác, đứng trong gió lạnhđến nỗi run lên cầm cập.
Alawn lẳng lặng cởi áo khoác của cậu ấy ra, khoác lên ngườitôi.
Tôi lạnh lùng cởi nó ra, ném xuống đất.
Alawn không nói câu gì, nhặt áo lên, cương quyết khoác lên ngườitôi.
Nỗi tức giận trong tôi lại nổi lên, tôi lại cởi ra, ném xuốngđất.
Cứ như vậy, lặp đi lặp lại. Hai chúng tôi đều không ai nói gì nhưngnhất quyết không ai chịu nhường ai.
Cuối cùng, Alawn đã chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-duyen-nhat-dinh-se-co-phan/2843839/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.