Thật bất ngờ, khi vừa vềđến cổng khu nhà mình ở thì tôi gặp Hứa Lật Dương đang đứng trước cửa một siêuthị ở phía ngoài khu nhà, không biết đang làm gì.
Tôi chỉ vừa nhận ra cậuta trong giây lát, còn cậu ta thì hình như đã nhìn thấy tôi từ xa. Bốn mắtchúng tôi gặp nhau, tôi nghĩ là ánh mắt của tôi lúc đó đầy oán trách, hờn giận.
Tôi muốn lườm cậu ta mộtcái, tôi muốn trừng mắt lên nhìn cậu ta cho bõ tức nhưng cuối cùng tôi chỉ đứngđần mặt ra đấy mà nhìn, ánh mắt có ba phần oán trách, ba phần tủi hơn và bốnphần dịu dàng.
Cậu ấy nhất định hiểuđược ánh mắt của tôi. Chúng tôi cứ nhìn nhìn như thế khoảng nửa phút, sau đócậu ấy đã cất tiếng gọi tên tôi.
“Thuỷ Tha Tha!”
“Ừ?”
“Cậu không sao chứ?”
“Có chuyện gì đâu.”
Thưc ra tôi muốn giảithích qua về chuyện vết bẩn ở trên quần nhưng lại thấy thật khó nói.
Cả hai rơi vào im lặng.
Tôi lên tiếng hỏi trước.
“Không phải là cậu đi dãngoại rồi sao? Tại sao lại đứng ở đây?”
Cậu ấy không đáp.
Tôi nhìn cậu ta với ánhmắt kinh ngạc. Cậu ta cúi đầu, bước đi chầm chậm, mắt nhìn chằm chằm vào mũibàn chân của mình. Tôi cũng không gạn hỏi tiếp. Hai người chúng tôi cứ như thếbước đi song song.
Bỗng nhiên cậu ấy thốtlên: “Tớ không muốn đi chơi cùng bọn họ, tớ muốn chơi cùng cậu.”
Mặt tôi đỏ bừng lên, thẹnthùng không nói lên lời. Cậu ta nhìn tôi, rồi cười tủm tỉn, vừa cười vừa nói:”Mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-don-vao-doi/2288927/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.