Kết thúc đợt thi giữa họckì, trước yêu cầu của tất cả mọi người, lớp tôi tổ chức một cuộc dã ngoại ở bờsông. Chúng tôi được tự do nhập nhóm.
Sau khi cô giáo tuyên bốviệc tự do lập nhóm, mọi người bắt đầu bàn bạc rất rôm rả. Tôi không hề quayđầu lại. Tôi mong chờ Hứa Lật Dương sẽ chủ động mở miệng nói trước: “Thủy ThaTha, mấy người chúng mình một nhóm nhé!”
Nhưng chưa đợi đến lúcHứa Lật Dương bàn bạc lập nhóm với tôi thì Đoạn Tiểu Ngữ, ngồi cách đó hai dãybàn đã nói vọng sang chỗ chúng tôi: “Này, mấy cậu đừng bỏ quên tớ đấy nhé.” Mặtcô ta rạng rỡ, hớn hở trông thấy. Tôi lén lườm cô ta một cái. Rõ thật là đongđưa.
Một lát sau, Đoạn TiểuNgữ rời khỏi chỗ ngồi, đi về phía chúng tôi. Tôi không ngoảnh mặt lại nhưngnghe rất rõ giọng nói của cô cô ta. Với giọng vô cùng phấn khích, cô ta phâncông những ai phụ trách mang cái gì. Tôi nghe thấy cô ta nói với Hứa Lật Dương:“Cậu sáng sủa, sạch sẽ nên không cần khuôn vác chỗ đồ này, cậu chỉ cần mangnhiều đồ ăn một chút là được rồi.”
Đoạn Tiểu Ngữ vừa nói dứtlời, một cậu con trai ngồi phía sau liền cất tiếng nói: “Đoạn Tiểu Ngữ, có phảicậu để ý Hứa Lật Dương không? Sao lần nào cậu ta cũng được cậu ưu tiên vậy, bị“sắc đẹp” của cậu ta mê hoặc rồi sao?”
Cậu con trai này vừa phatrò vừa nói. Vừa dứt lời thì một tràng cười rộn lên. Đoạn Tiểu Ngữ quay ra mắngbọn họ: “Các cậu muốn chết phải không?”, rồi lại nhẹ nhàng đấm lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-don-vao-doi/2288926/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.