Ánh hào quang của ĐoạnTiểu Ngữ đã làm đau trái tim tôi khi nó đang rộn lên những rung động đầu tiêncủa thời thiếu nữ.
Tôi chỉ biết tôi đã thíchHứa Lật Dương nhưng tôi không hề biết Hứa Lật Dương có thích tôi hay không, Cậuấy có thích tôi hay không, tôi chỉ có thể phán đoán thông qua so sánh cách đốixử của cậu ấy với tôi và với các bạn gái trong lớp. Ví dụ như trên lớp, cậu ấynói chuyện với ai nhiều nất, lúc tan học cậu ấy đi về cùng ai, hay như tronggiờ giải lao cậu ấy hay đi đến bên cạnh chỗ ngồi của ai để nói chuyện.
Sau khi so đi tính lạinhiều lần, sau khi đã rút ra một kết luận là ở trong lớp, cậu ấy nói chuyện vớiĐoạn Tiểu Ngữ nhiều nhất, tôi cảm thấy tim mình đập nhanh, mặt bừng bừng tứcgiận.
Những thực ra, tôi đã bỏqua một hiện tượng đó là trong lớp lúc bấy giờ, gần như đứa con trai nào cũngnói chuyện với Đoạn Tiểu Ngữ nhiều nhất, Hứa Lật Dương vào lớp chưa được mấy ngày thì hai người đã cười nói vớinhau như những người bạn học từ lâu rồi.
Đoạn Tiểu Ngữ là bông hoanở dưới ánh mặt trời, còn tôi là bông hoa nở trong đêm tối mịt mùng.
Đoạn Tiểu Ngữ thườngxuyên đi đến chỗ ngồi của Hứa Lật Dương để bắt chuyện với cậu ấy, có lúc cũnghơi đùa với lũ con trai ngồi phía sau. Nhưng tôi cảm thấy cô ta có ý với HứaLật Dương. Nếu không thì tại sao trước đây cô ta rất ít xuống cuối lớp để nóichuyện, chơi đùa mà bây giờ thường xuyên lui tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-don-vao-doi/2288924/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.