2 
“Vợ à, con vẫn giữ được, anh không muốn chúng ta chia tay” 
Khi vừa tỉnh dậy, tôi trông thấy Thẩm Nghiệp đang ngồi bên giường, nhẹ nhàng vuốt ve bụng dưới của tôi. 
Tôi ngoảnh mặt đi, không muốn nói chuyện. 
Thẩm Nghiệp nắm lấy tay tôi, quay mặt tôi lại, bắt đầu trầm giọng giải thích. Đơn giản và nghiêm túc. Triệu Thi Vãn đã điên cuồng quấy rầy Thẩm Nghiệp kể từ ngày cô ta quay trở lại. Nhưng anh ấy chưa từng để ý đến, thậm chỉ còn mắng chửi cô ta. Triệu Thi Vãn cắt cổ tay đe doạ Thẩm Nghiệp. 
“Mau cút đi, ai lại thông báo trước khi t.ự s.á.t chứ?” Thẩm Nghiệp cúp điện thoại với giọng điệu mỉa mai. 
Sau đó, anh nhận được một cuộc gọi từ bệnh viện. 
Anh ấy là liên lạc khẩn cấp duy nhất của Triệu Thi Vãn. 
“Chu Chi, anh yêu em.” Thẩm Nghiệp dùng ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve môi tôi, ánh mắt anh dần trầm xuống. 
Ai mà tin được. 
Nhưng tôi lại không thể không động lòng. 
Thật buồn khi nhịp tim tôi ngày càng dữ dội, cổ tôi còn dần nóng lên. 
Hầu như ngày nào Thẩm Nghiệp cũng ở bên cạnh tôi, họp hành và xử lý tài liệu trên máy tính. 
Chỉ khi thư ký đến báo cáo công việc mỗi ngày, anh sẽ rời đi một lúc. 
Anh ấy lau người, gội đầu cho tôi và không bao giờ có cử chỉ nào khác biệt. 
Nửa đêm, chỉ cần tôi động nhẹ là anh tỉnh giấc, kiên nhẫn hỏi tôi với giọng điệu ngái ngủ: 
“Sao vậy, em có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau/3321929/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.