1 
Tôi tìm Thẩm Nghiệp từ sáng đến đêm, để cho anh biết rằng tôi đã mang thai. 
Không ngờ tới, anh ấy lại đem tới cho tôi một kinh hỉ ngay khi bắt máy. 
Điện thoại vang lên tiếng thở của hai chúng tôi. 
Thẩm Nghiệp phá vỡ sự im lặng trước: “Lát nữa tài xế sẽ về nhà đón em, em mau chuẩn bị đi”. 
Hoá ra số máu này, muốn hiến thì hiến, không muốn thì thì vẫn phải hiến. 
Tất cả ngọt ngào, yêu chiều trong quãng thời gian này bỗng trở thành bóng ma. 
Khi tôi đến bệnh viện, Thẩm Nghiệp suy sụp ngồi bên ngoài phòng cấp cứu, như người mất hồn. 
Chỉ khi nhìn thấy tôi bước tới, đôi mắt đen láy của anh mới loé lên sự sống. 
Anh sải bước đi qua, nắm chặt lấy cổ tay tôi: 
“Bà xã…” 
“Em không muốn hiến” Tôi bị Thẩm Nghiệp làm cho chao đảo, vô thức che lấy bụng dưới. 
Sắc mặt Thẩm Nghiệp trầm xuống: “Ngoan…” 
“Em có thai” 
Tôi kìm lại cảm giác chua xót, tăng thêm trọng lượng của mình trên bàn cân. 
Bàn tay Thẩm Nghiệp chậm rãi buông lỏng, vẻ mặt anh bỗng cứng đờ, trên khuôn mày xuất hiện chút hơi ấm. 
Cửa phòng cấp cứu đột ngột mở ra, giọng điệu bác sĩ vô cùng gấp gáp: “Bệnh nhân đang cần truyền máu gấp, anh vẫn còn chưa liên lạc với người nhà cô ấy sao?” 
“Con rồi sẽ sinh thêm, vợ à, chúng ta rồi sẽ sinh nữa mà” 
Sau một hồi trầm mặc, vẻ mặt Thẩm Nghiệp ủ rũ, cũng không nhìn tôi nữa. 
Trái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau/3321928/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.