Nhưng chẳng biết lúc Vi Yến Uyển mang thai đã nhớ nhung Đàm Châu đến mức nào, mà đứa bé Cố Linh An này trông còn giống cô hơn cả con trai cô nữa.
Ngồi một bên ngắm nhìn hai tiểu thiên thần đang ngủ, Đàm Châu bất giác lại mỉm cười, không chỉ vậy mà cô còn kéo tay của Cố Quý Dực đến góp vui nữa chứ.
- Anh xem nè, chẳng biết Vi Yến Uyển nhớ em đến mức nào nhỉ? Nhìn An An có khi còn giống em hơn cả Thần Thần nữa đó. Nếu ra đường nói An An là con ruột của em cũng có người tin.
- Vợ lại nói linh tinh gì đấy? An An là con ruột của chúng ta mà, hơn nữa… Con gái giống mẹ là chuyện tốt, anh rất thích.
Đàm Châu cũng bật cười, phải rồi ha? Bây giờ cô đang nói lung tung gì vậy chứ, An An là con gái của cô mà, sao lại không giống cô được chứ? Cô đúng là điên rồi.
Nhưng nhìn sang Cố Quý Dực, có người trước kia nói rằng sẽ thương con của mình hơn, nhưng từ khi An An được xuất viện về là Cố Quý Dực đã ôm con bé suốt, buổi tối khi An An giật mình tỉnh giấc thì người bật đầu ngồi dậy đầu tiên cũng chỉ là Cố Quý Dực thôi.
Vừa ôm con gái vừa dỗ dành, lại còn hát ru nữa chứ, tất cả những gì yêu thương thì Cố Quý Dực đều không tiếc mà cho An An hết. Vậy mà hồi trước mạnh miệng lắm cơ.
Mà như vậy cũng rất tốt, cô cũng rất thích.
Lúc này Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-xung-hi-cua-co-gia/3427331/chuong-63.html