Buổi tối hôm đó quả nhiên Cố Quý Dực đã đem hai đứa nhỏ sang phòng của mẹ vợ, còn dặn dò bà ấy nếu có chuyện gì cũng phải gọi cho anh trước, đừng làm phiền đến vợ anh.
Liêu Bình Hương là bậc đi trước, bà ấy biết rõ vợ chồng sau khi có con sẽ khó có khoảng thời gian ở gần nhau, cho nên hôm nay con rể quý đã nói vậy tức là hi vọng bà ấy đừng đến làm phiền khoảng thời gian ân ái này của hai người. Bà ấy cũng đâu phải đứa ngốc mà không hiểu con rể đang ngụ ý gì.
Nhìn hai đứa cháu nhỏ đang ngủ say đến không biết gì, Liêu Bình Hương lại nhẹ giọng nói:
- Chăm hai đứa còn chưa xong, nếu mà năm sau lại tòi ra thêm một đứa thì bà già này sẽ mệt chết mất thôi.
[…]
Giao con cho mẹ vợ xong thì anh liền nhanh chóng chạy về phòng với vợ mình, vừa ôm vừa hôn cô đến kịch liệt, thiếu chút nữa là hai vợ chồng họ đã nằm dài trên sàn nhà rồi.
Đàm Châu cũng nhìn chồng mình mà bật cười, bỏ đói anh lâu như vậy, khiến cho anh khí hư hỏa vượng hay sao mà sung sức thế?
- Cố Quý Dực, anh gấp cái gì vậy? Đêm nay chỉ có chúng ta tôi, cứ từ từ mà hưởng thụ.
Nhưng đương nhiên Cố Quý Dực rất gấp gáp rồi, anh gấp đến sắp phát điên rồi đây. Nếu không phải vì đã lâu không ân ái thì anh đã trực tiếp hung hăng đem hung khí đẩy vào rồi, nhưng lúc này vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-xung-hi-cua-co-gia/3428229/chuong-64.html