“Cháu về nghỉ ngơi đi. Nếu vẫn còn phát bệnh nữa thì quay lại đây gặp ta.” 
Bà Gwen nhìn về phía Phù Dung và Mạc Tử Thâm rồi dặn dò. Bà cảm thấy căn bệnh này của Phù Dung có lẽ đã được chữa khỏi rồi nhưng để cho chắc ăn bà vẫn đưa thêm một số thuốc kèm theo cho cô. 
“Cám ơn bà ạ.” 
Phù Dung đưa tay ra nhận lấy bọc thuốc, cúi đầu cảm tạ một lần nữa. 
“Có thời gian cháu sẽ ghé qua đây thăm bà. Bà nhớ giữ gìn gì sức khỏe nhé.” 
“Ừ, đi về nghỉ ngơi đi cháu.” Bà Gwen cười hiền từ, vẫy vẫy tay với Phù Dung. 
Mạc Tử Thâm và Phù Dung rời đi, căn nhà trở lại với yên lặng. Bà Gwen khóa cửa lại, một lần nữa trở vào phòng khám bệnh khi nãy. 
Bà đến một bức tường, đứng trước bức tranh khổ lớn mà đưa tay ra chạm vào nó. Bức tranh thế nhưng lại bị bà đẩy lệch qua một bên, mở ra một lối nhỏ để đi vào. Bà Gwen lách người đi vào, bên trong lại là một căn phòng nhỏ hẹp. Trong đó có một người đàn ông đang ngồi trên ghế sát tường. Ánh mắt anh ta đỏ hoe, bàn tay bị hành hạ đến mức chảy máu. 
“Con bé đã về rồi. Tâm trạng rất tốt.” 
Bà Gwen thở dài một tiếng rồi thông báo cho Từ Ngưng Viên biết tình hình bên ngoài. Bà nhìn thấy người cháu ngoại của mình trở nên đau thương như vậy thì thật sự không nỡ nhìn. 
“Cám ơn bà.” 
Từ Ngưng Viên cất giọng khàn khàn, bàn tay vẫn đang siết chặt thành nắm đấm, chưa buông ra. 
Từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503586/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.