Sau khi Phù Dung và Mạc Tử Thâm ra khỏi nhà của bác sĩ Gwen thì cô chưa muốn về nhà ngay. Vì vậy mà Mạc Tử Thâm đã lái xe chạy vòng vòng trên đường. Cuối cùng bọn họ đến một khu đất trống ngoài rìa thành phố. Phù Dung muốn đi ngắm sao trời. 
“Sao rồi, cơ thể em có cảm thấy chỗ nào khó chịu không?” 
Mạc Tử Thâm nhảy lên mui xe ngồi chung với Phù Dung, rồi đưa cho cô một ly nước ấm. 
Phù Dung nhận ly nước ấm từ tay Mạc Tử Thâm nhưng không uống mà chỉ để sưởi ấm tay. Cô nhìn ngắm bầu trời bao la ở trên đầu, cảm thấy bản thân mình thật là nhỏ bé. 
“Không sao. Em cảm thấy cả người đều nhẹ nhàng, sảng khoái lắm.” 
Phù Dung vui vẻ đáp lời Mạc Tử Thâm. Cô chưa bao giờ mơ rằng có thể gặp lại bà Dung Hoa một lần nữa. Bốn năm qua, dù là trong giấc mơ, cô cũng chưa từng mơ thấy. Có lẽ vì trong tận sâu trong lòng, Phù Dung không dám đối diện với mẹ của cô. Đến ngày hôm nay cuối cùng cô cũng có thể giải quyết được những khúc mắc trong tâm hồn mình rồi. Cuộc gặp hôm nay rất kỳ lạ, thế nhưng Phù Dung vẫn tin rằng đó là sự thật. Ở trong hàng ngàn vì sao trên bầu trời đêm này, chắc chắn có một vì sao là mẹ cô. Bà đang luôn theo dõi cuộc sống của cô, muốn cô được hạnh phúc. 
“Reng. Reng. Reng.” 
Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang suy nghĩ của Phù Dung, cô chuyền ly nước cầm bằng một tay rồi dùng một tay lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503587/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.